12/04/2025
C2 cảm động nước mắt gớt ngược vào trong rồi anh hai Xuân Bình 🥹
[Lê Xuân Bình - A4K51]
Nếu có ai đó hỏi mình còn điều gì khiến bản thân cảm thấy tiếc nuối khi chưa thể thực hiện ở Phan không thì chắc hẳn câu trả lời sẽ là có, tiếc vì chưa thể hoàn thành được hết những mục tiêu mà mình đặt ra, và cũng tiếc vì bản thân chưa thực sự cháy hết mình với ngọn lửa nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhưng nếu được tua ngược thời gian, mình nghĩ mình vẫn vững tin với những gì mà Xuân Bình ở quá khứ đã chọn.
“Offline K51” đã đánh một dấu mốc quan trọng trên con đường phát triển bản thân của mình. Ở đó, mình đã gặp được những người bạn, người anh, người chị vô cùng tuyệt vời của làng Hurray, nơi đã trao cho mình cơ hội được toả sáng trên sân khấu, là bước đệm để bản thân có thể phát triển hơn nữa trong hành trình phía trước. Nhờ có Offline K51 mà mình đã bước ra khỏi vùng an toàn của chính bản thân tự đặt ra, có lẽ cái duyên với Off ấy đã cho mình một cơ hội nữa để được tham gia Offline K52 với tư cách là CT của C2K52, một tập thể lớp mà mình thấy siêu đoàn kết, năng nổ nhưng cũng không kém phần nghịch ngợm, có đôi lúc mình phải bất lực trước sự tinh nghịch đến đáng sợ của lớp. Có lẽ cũng chính vì lý do đó mà mình lại càng quyết tâm, nỗ lực nhiều hơn nữa để góp một phần nhỏ công sức của bản thân để giúp C2K52 và làng HOT giành chiếc cúp vô địch năm ấy.
Trong hành trình 3 năm cấp 3 ở Phan, mình đã học được rất nhiều điều, được gặp các em, các bạn, anh chị và thầy cô, được là một phần của A4K51, GĐ Văn Hoá, làng Hurray, làng HOT, MEO, HSTP, Offline Tết, Booka, Gửi Chữ Lên Non, Vì Tiếng Cười Trẻ Thơ, tất cả những thứ tươi đẹp ấy đã để lại trong thanh xuân của mình một vùng ký ức khó quên.