14/10/2025
A Lửa ngọn lửa chưa tắt 🔥Có người chị từng hỏi tôi: “Em à, sao cứ lao vào cứu/mấy con/chó/ghẻ vậy? Chúng bệnh/tật, hôi/hám, tốn thời gian, tốn/tiền… Em được gì ngoài sự hoài nghi của người đời? Đàn ông nên làm những việc lớn hơn chứ.”
Tôi chỉ cười. Trong mắt một số người thành đạt dư dả vật chất, tôi có lẽ chỉ là thằng khờ ôm mộng, mãi chưa chịu lớn.
Nhưng đôi khi, chỉ cần nhìn vào ánh/mắt của một sinh/linh nhỏ bé đang run rẩy chờ được/cứu, tôi lại thấy mọi nỗ lực của mình đều đáng giá , vì giữa cuộc đời này, điều lớn lao nhất đôi khi chỉ là không để tắt đi một ngọn lửa của sự sống . Có lẽ cũng từ những ngọn lửa nhỏ nhoi ấy, tôi đã đi suốt hơn mười ba năm trên hành trình cứu/hộ và bảo/tồn/giống Chó/Lài Sông Mã một hành trình của lòng tin, của tình thương, và của những phép màu rất đỗi giản dị.
Câu chuyện về A Lửa, chú/chó mang sắc/lông đỏ rực huyền thoại, bắt đầu từ đó.
A Lửa là con/chó đầu tiên tôi sưu tầm được mang đúng sắc tố lông màu lửa , một màu/lông quý/hiếm đến mức, suốt bao năm, tôi vẫn chưa tìm thấy cá/thể thứ hai nào như thế.
Nhưng đáng tiếc, A Lửa đã anh dũng hy sinh khi bảo vệ gia đình trong một trận chiến sinh/tử với rắn/hổ/mang . Từ ngày/mất A Lửa, tôi vẫn miệt mài đi tìm lại nguồn/gen/quý ấy. Tôi đã băng qua bao bản làng vùng cao, lội suối, ngủ rừng, sục sạo khắp nơi , chỉ mong tìm được một “ngọn lửa” mới giữa đại ngàn. Nhưng càng tìm, tôi càng hiểu, đó là hành trình khó như mò kim đáy bể . Rồi một ngày, định mệnh lại đưa tôi đến một cuộc gặp không ngờ.
Hôm ấy, trong chuyến công tác cứu/hộ, tôi vô tình ghé qua một lò/mổ. Giữa mùi/tanh và tiếng/dao chạm vào/sắt, ánh/nhìn của một con/chó khiến tôi khựng lại . Nó ghẻ/lở toàn thân, da/sưng/tấy, máu/và nước/mô chảy/ra tanh/nồng. Nhưng giữa bóng tối nhập nhoạng, bộ/lông của nó ánh lên sắc đỏ rực như lửa. Tôi biết, mình không thể bỏ đi . Tôi hỏi/mua, dù chủ/lò nói đã có người/đặt/trước. Sau một hồi thương/lượng, tôi trả/hơn/giá một con/chó lò/mổ , chỉ để đổi lấy cơ hội sống cho nó. Có người nghĩ tôi dại, nhưng tôi biết, trong ánh/mắt yếu/ớt kia vẫn còn một linh/hồn khao khát được/sống . Chốt/kèo tiền/nong xong , ông/chủ/lò phụ tôi một tay chuyển ra xe , vừa đi ông vừa nói : “Tôi nghẻ ng/bán nó vào đây kể , nó vốn là con chó/hoang , sống lang thang ở bãi rác. Dân bản sợ bệnh nên xua đuổi, nhưng nó vẫn bám lại… cho đến khi bị bắt bán.” Nghe xong, tôi chỉ lặng người.
Có lẽ nó đến đây là kiếp/nạn, nhưng cũng là cái/duyên giữa tôi và nó , một sự sắp đặt kỳ lạ của đât trời .
Tôi nhìn nó/nằm/gục trong/lồng, thở yếu ớt, ánh/mắt vẫn sáng như có lin/ khí. Và tôi biết , ngọn lửa ấy vẫn chưa tắt.
Hạnh phúc đối với tôi không phải là có thật nhiều/tiền, mà là được dùng sức lao động và tình thương của mình để cứu/lấy những sinh/linh nhỏ bé, cho chúng cơ/hội/sống lần thứ hai.
Bởi đôi khi, một con/chó/ghẻ hôm nay, nếu được yêu thương và chăm/sóc, sẽ trở thành một viên ngọc quý/hiếm của ngày mai.
A Lửa không chỉ là tên một con/chó . Đó là ngọn lửa của niềm tin, là minh chứng rằng chỉ cần trong ta còn một chút lòng nhân ái , thì dù giữa bùn đất, lửa vẫn có thể bùng lên rực rỡ.