
26/05/2025
“Thanh xuân không phải là một cơn mưa rào, mà là những ngày tháng cùng nhau cười đùa, học tập, và lưu giữ kỷ niệm nơi góc bảng lớp quen.”
Một năm học nữa khép lại — chúng ta không chỉ mang về những tấm giấy khen, mà còn mang theo vô vàn khoảnh khắc không thể nào quên. Là những lần cả lớp cười nghiêng ngả vì trò đùa vu vơ, là những buổi học nghiêm túc xen lẫn tiếng giảng bài ấm áp của cô, là cảm giác hồi hộp khi bước lên nhận giấy khen, và cả ánh mắt tự hào của bạn bè nhìn nhau.
Cô giáo — người luôn âm thầm ở phía sau, dìu dắt từng đứa học trò, không chỉ dạy kiến thức mà còn dạy cách làm người. Lớp học này — nơi chúng ta từng “cằn nhằn” vì bài kiểm tra, từng “than thở” vì deadline, nhưng rồi lại thấy nhớ da diết khi nghĩ đến ngày phải chia xa.
Chúng ta đã trưởng thành từng chút một, bên nhau.
Tấm ảnh này có thể chỉ là một khoảnh khắc, nhưng là khoảnh khắc chứa cả một chặng đường dài. Mai sau mỗi người một nơi, chỉ mong khi nhìn lại, ai cũng sẽ mỉm cười và tự nhủ: “Thời đi học, mình đã từng rất tuyệt vời.