28/05/2024
Kỉ niệm là những khoảnh khắc đã xảy ra trong quá khứ mà ta luôn ghi nhớ. Dù nhỏ dù lớn, dù ít dù nhiều, mỗi kỉ niệm đều chứa đựng trong đó những giá trị, sức mạnh lớn lao. Nó luôn tồn tại, luôn hiện hữu và tác động lên chính cuộc sống của mỗi người. Người ta bảo kỉ niệm là thứ đáng trân trọng nhất, bởi vì nó là duy nhất và không bao giờ trở lại. Trong cuộc đời mình, chẳng ai sống mà không có hay không cần những kỉ niệm, bởi “còn kỉ niệm là còn tâm hồn, còn nhớ, và còn biết thương chính mình.”
Và có lẽ một trong những kỉ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời của tớ chính là quãng thời gian được đồng hành cùng A2,chúng tớ đã có 4 năm gắn bó với nhau tuy đó là con số không ít cũng không nhiều nhưng cũng đã đều đọng lại trong tâm trí 46 cá thể của 9A2 những kí ức đẹp nhất.Trong 4 năm vừa qua,cũng có người đến và người đi,dù quãng thời gian họ ở lại cùng với lớp có ít hay nhiều thì bọn tớ cũng đã luôn biết ơn vì họ đã xuất hiện.Năm lớp 6 chúng tớ còn là những đứa trẻ mới được lên cấp học mới còn nhiều bỡ ngỡ,năm lớp 7 thì cả năm chúng tớ lại gắn liền với chiếc máy tính,điện thoại do dịch covid và phải học online,lớp 8 thì có lẽ là năm học vui cũng như bùng nổ nhất của A2,chúng tớ có thêm nhiều thành viên mới đến với lớp và họ cũng đã hoà hợp để rồi trở thành 1 phần k thể tách rời của lớp,khoảng thời gian này có lẽ cũng là khoảng thời gian vui nhất vì chúng tớ chẳng phải lo nghĩ gì về việc thi cấp 3,còn năm lớp 9 có lẽ do chúng tớ luôn phải xoay mình quanh việc ôn thi cộng với những áp lực từ phía gia đình cũng như nhà trường nên không ít thì nhiều cũng đã có những cuộc cãi vã xung đột,đã có nhiều lúc giận dỗi nhau và xảy ra bất đồng,nhưng sau tất cả mọi chuyện chúng tớ vẫn luôn gắn kết với nhau như một gia đình,cũng chính nhờ những cuộc cãi vãi,xích mích ấy mà bọn tớ lại càng chứng tỏ được rằng chúng tớ là một tập thể vững chắc.Chắc hẳn sẽ chẳng có một lời nào có thể diễn tả được hết tình cảm của tớ dành cho lớp,dù cho có đôi lúc tớ nói ghét lớp,muốn mau mau ra trường để không phải học chung lớp nữa nhưng ngẫm lại những khoảnh khắc bên nhau đầy ấm áp và vui vẻ thì những suy nghĩ ấy lại tan biến,có lẽ lúc chúng tớ biết trân trọng nhau hơn thì cũng là lúc phải nói lời tạm biệt với mái trường cấp 2,với những thầy cô đáng mến,với hàng cây xanh,với bác bảo vệ,cô lao công,với hàng ăn vặt cạnh trường…Và đặc biệt là tạm biệt với các bạn,những con người đã gắn bó với nhau suốt 4 năm vừa qua,đã cùng chứng kiến nhau trưởng thành qua từng ấy thời gian.Sẽ không còn những lúc trốn ra khỏi trường giờ công nghệ với lí do đi mua đồ,không còn những lúc ngủ gật trong lớp,ăn quà vặt hay phải nghe những lời trách móc của thầy cô nữa.
Lời cuối cùng,tớ xin cảm ơn tất cả 46 con người của tập thể A2,các bạn đã đem đến cho nhau rất nhiều kỉ niệm,vui có mà buồn cũng có nhưng đó thật sự là những kỉ niệm đáng nhớ nhất.Và cuối cùng tập thể 9A2 chúng em cũng xin gửi lời cảm ơn của mình đến cô Phương và cô Huệ,hai người gvcn của lớp,cho dù nhiều lúc bọn em có làm các cô phiền lòng hay đau đầu vì những trò quậy phá thì bọn em vẫn luôn yêu thương và coi các cô là những người mẹ đáng kính đã dẫn dắt chúng em đến với thành công cũng như từng ngày nắn nót cho tập thể lớp ngày một tốt hơn.Và tớ mong sau này A2 vẫn sẽ có những buổi tụ tập ăn uống hoặc đi chơi nhiều như lúc chúng ta còn ở bên nhau.Tạm biệt và chúc A2-K41 mãi luôn hạnh phúc,thành công trên con đường mình đã chọn❤️🔥