20/05/2025
Tây Ninh, ngày 20 tháng 5 năm 2025…
Thương gửi VK29 của cô Dương.
Chiều nay, buổi Lễ Tri ân và Trưởng thành của các em đã diễn ra. 3 năm qua thật nhanh. Nhanh đến mức cô chưa kịp thích nghi với việc chỉ còn mấy ngày nữa thôi là các em chính thức kết thúc 3 năm THPT. Nhanh đến mức cô chưa kịp nhận thức đầy đủ và rõ ràng sự thật các em đã lớn, đủ bản lĩnh, đủ ý thức trách nhiệm để bước vào đời. Hình như với cô, các em vẫn còn bóng dáng của những cô cậu học trò ngày đầu vào trường.
Cảm ơn các em vì đã đến. Cảm ơn các em vì đã là một phần không thể thiếu trong cuộc đời dạy học của cô. Cảm ơn các em vì đã yêu thương cô theo cách của riêng các em. Và cảm ơn các em vì đã lớn. Không lạ đâu khi cô nói rằng 3 năm bên các em cô được trẻ hóa và được lớn thêm. 3 năm bên các em cô đã được nhận rất nhiều, và được học rất nhiều.
Ngày xa nhau cô có đôi điều nhắn gửi đến các em. Có lẽ ngày tổng kết cô sẽ không thể nói hết được...
Các em thương, đồng hành cùng các em cô hiểu những khó khăn, buồn bã, đau lòng, ấm ức, tủi thân mà các em trải qua. Mỗi bạn là một câu chuyện, mỗi bạn đều có những vết thương chôn giấu. Nhưng các em à, rất tiếc phải nói với các em, ngay giây phút các em rời khỏi mái trường cấp 3, cánh cổng trường khép lại, cánh cổng cuộc đời mở ra, sóng gió của các em mới thật sự bắt đầu. Các em sẽ đối mặt với nhiều bộn bề hơn, nhiều lo toan hơn, tự vật lộn với cuộc sống rộng lớn ngoài kia. Các em sẽ bước chân vào một thế giới mới, tiếp xúc với nhiều người hơn, cơ hội rộng mở hơn nhưng mỗi ngày đều tiềm ẩn những bất trắc khó lường. Có thể khóc, có thể hoang mang, có thể gục ngã, có thể bất lực nhưng nhất định phải đứng lên các em nha. Ngã chỗ nào đứng lên chỗ đó, vấn đề ở đâu giải quyết ở đó. Cô tin bằng sự mạnh mẽ của mình, các em sẽ vượt qua.
Một điều rất quan trọng nữa cô muốn chia sẻ với các em - từ trải nghiệm của chính mình - trong hành trình sống của các em, ai cũng có thể tổn thương các em, kể cả những người thương yêu nhất - cố ý hay vô tình. Sẽ có những ngày trái tim các em rạn vỡ, sẽ có những ngày các em không hiểu tại sao mình lại được sinh ra để rồi bị làm tổn thương, sẽ có những ngày các em tự hỏi mình sống có ý nghĩa gì, sẽ có những ngày các em cảm thấy không thở nổi, sẽ có những ngày các em cảm thấy bóng tối dường như đang dần nuốt chửng mình. Nhưng đừng buông xuôi các em à, sự sống thật sự quý giá, sinh mệnh thiêng liêng, mỗi hơi thở đều tuyệt đẹp, mỗi phút giây đều đáng sống. Mạnh mẽ lên, đi qua những ngày đen tối bằng chính bản lĩnh của mình! Nếu mệt quá, không thể làm gì, không muốn làm gì thì không cần phải làm gì. Cứ để yên, cứ sống rồi sẽ sống. Một lúc nào đó các em sẽ nhận ra mình đã đi qua những tổn thương lúc nào không hay. Thời gian không chữa lành mọi vết thương như người ta vẫn nói, nhưng thời gian sẽ xoa dịu tổn thương, làm vơi những nỗi đau các em à.
Cô biết các em có nhiều hoài bão, khát khao, theo đuổi danh lợi không có gì là sai nhưng đừng đánh mất chính mình vì lợi danh. Cuộc sống còn nhiều điều đẹp đẽ hơn, đáng trân quý hơn. Danh dự, tự trọng không thể mua bằng tiền, đừng để ai ra giá cho danh dự của các em. Mất danh dự, các em sẽ mất cả cuộc đời. Đừng để mình sống trong sự hổ thẹn, cúi đầu! Nàng tiên cá vì khát khao đôi chân mà đánh đổi giọng hát của mình, lẽ nào chúng ta có đôi chân mà lại tự phế để đi bằng đầu gối hay sao? Không đáng các em à! Thích nghi với hoàn cảnh, linh hoạt, mềm dẻo ứng biến nhưng phải luôn cảnh giác với chính mình, vì trong phút giây lơ là các em có thể bán rẻ chính mình lúc nào không hay.
Ngay thẳng, chính trực có thể có những lúc khiến các em thiệt thòi, ấm ức. Nhưng bằng sự ngay thẳng và chính trực của mình các em sẽ sống ngẩng cao đầu. Có thể có lúc các em thấy cuộc đời bất công nhưng tin cô đi, nhân quả là có thật. Gieo nhân nào gặt quả nấy. Bình tâm sống cuộc đời của chính mình, gieo nhân lành các em sẽ gặt quả ngọt. Dù có thể muộn nhưng nhất định đến!
Đừng thi vị hóa cuộc đời bằng cách lý tưởng hóa đời mình. Sự sống trước hết là thực tế, mà thực tế đôi khi nghiệt ngã. Đừng coi nhẹ đồng tiền, tiền là nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống. Vì vậy phải nỗ lực làm việc, trước hết để kiếm tiền, có tiền mới tự lo cho cuộc sống của chính mình, có tiền mới lo được cho người mình thương. Nhưng đừng mải mê chạy theo đồng tiền rồi trượt dài, đừng để đồng tiền điều khiển khối óc và con tim của các em. Thực tế cho thấy bao bạn trẻ vướng vòng lao lý vì sa ngã trước cám dỗ của đồng tiền. Cái giá phải trả là quá đắt!
“Áp lực đồng trang lứa” có lẽ là vấn đề của thế hệ các em. Nhưng theo cô, mỗi người một cuộc đời, không cần tô vẽ cuộc đời mình bằng sắc màu của người khác. Mỗi người được sinh ra trong một hoàn cảnh khác nhau, xuất phát điểm khác nhau, sở trường khác nhau, cá tính khác nhau. Hãy tin các em là duy nhất! Đừng sống một cuộc đời tẻ nhạt, vô nghĩa lý, kéo lê đời mình trong chuỗi ngày vô tư vô lo vô nghĩ, thờ ơ với mọi điều chung quanh. Nhưng cũng đừng chạy theo hào quang của người khác để rồi tự ti, mặc cảm rằng mình yếu kém. Các em không yếu kém! Hãy khắc sâu điều đó! Sống cuộc đời bình thường có khi đã là phi thường.
Cuộc đời không có nghĩa vụ nhẹ nhàng, dịu dàng với các em. Trừ cha mẹ, còn lại không ai có nghĩa vụ yêu thương các em, vì vậy hãy trân trọng mỗi tình yêu mà các em được nhận. Đồng thời phải tự yêu thương bản thân mình thật nhiều. Các em không được phép ngược đãi bản thân, cũng không cho phép người khác ngược đãi các em. Năng lực tự bảo vệ chính mình là cần thiết trong xã hội đa chiều, phức tạp. Sống lành, sống tử tế, không cần sống hiền!
Khủng hoảng niềm tin là có thật trong xã hội chúng ta đang sống. Nhưng các em tuyệt đối không được mất niềm tin vào chính mình. Thời gian sẽ chứng minh chân giá trị mà các em theo đuổi. Nếu chưa đúng thì sửa chữa, nếu đúng thì kiên định vào lý tưởng mình theo đuổi. Mỗi người một lý tưởng sống, thước đo hạnh phúc không giống nhau. Hạnh phúc với lựa chọn của chính mình, các em đã thành công.
12 năm đèn sách, 3 năm dưới mái trường Hoàng Chuyên, những sai phạm của các em không đáng kể. Có thể các em đã từng viết bản kiểm điểm, từng bị mời phụ huynh, từng bị phạt lao động. Nhưng từ nay sẽ không phải nộp kiểm điểm cho cô nữa thay vào đó các em phải tự kiểm điểm với chính mình, từ nay phụ huynh các em sẽ không bị ai mời nữa thay vào đó các em sẽ tự chịu trách nhiệm với mỗi sai lầm của chính mình, từ nay các em sẽ không bị phạt lao động nữa thay vào đó các em sẽ chịu những hình phạt từ cuộc đời - mà hình phạt từ cuộc đời thì không nhẹ nhàng như một buổi lao động bao giờ. “Tuổi trẻ có thể sai lầm”, đừng vin vào câu nói này để buông thả chính mình. Mọi sai lầm đều phải trả giá, có những cái giá rất đắt buộc các em phải trả bằng cả cuộc đời.
Hành trình của các em vẫn tiếp tục, hành trình của cô cũng vậy. Các em không đứng yên và cô cũng không đứng yên. Điểm giao nhau của cô trò mình từ mối duyên THPT chuyên Hoàng Lê Kha sắp kết thúc. Kết thúc để bắt đầu. Những mối duyên mới sẽ đến, mong cô trò mình đều gặp được những nhân duyên đẹp trên bước đường tiếp theo. Không hẹn sẽ tiếp tục cùng nhau đi trên một con đường vì điều đó là không thể. Nhưng cô tin ký ức của 3 năm qua đủ tiếp thêm động lực cho hành trình phía trước, 3 năm qua đủ những hồi ức êm dịu tưới mát tâm hồn những ngày nắng hạn. Không hẹn sẽ hội ngộ vì tương lai là biến số. Nhưng cô tin 3 năm qua mình đã hiện diện rất sâu trong cuộc đời của nhau. Không hứa sẽ cùng nhau vượt qua thử thách vì chặng đường phía trước mỗi người phải tự đi. Nhưng nếu giữa dòng đời hối hả, lòng người khó đoán, tình người đa đoan, các em cần một cái ôm, cần một sự vỗ về hay cần gáo nước lạnh cho tỉnh trí thì về với cô, cô Dương rất sẵn lòng. :))
Bước ra khỏi cổng trường, có người nhớ có người quên, có người muốn quên có người muốn nhớ, nhớ cũng được, quên cũng chẳng sao. Dù nhớ dù quên cũng không ai có thể phủ nhận rằng 3 năm qua các em đã có một cái tên chung - Chuyên Văn Khóa 29 trường THPT chuyên Hoàng Lê Kha. Cô rất vinh dự và hạnh phúc vì được là một chương nhỏ trong quyển sách cuộc đời của các em.
“Bèo hợp để chia tan;
Người gần để ly biệt.”
Xuân Diệu đã khái quát chính xác quy luật vận hành của tự nhiên. Gặp gỡ - ly biệt âu cũng là lẽ thường. Thay vì khóc, hãy mỉm cười tạm biệt nhau các em nha.
Giờ chia tay đã điểm…