15/10/2025
💔 Quyết định Chi xưa giờ tìm chủ mới – để yêu thương được trọn vẹn hơn
Hai mươi năm qua… mình đã đi qua bao lần dọn nhà, chuyển chỗ, cưu mang và chôn cất không biết bao nhiêu sinh linh nhỏ bé.
Tính sơ sơ, số bé được cứu cũng đã hơn nghìn con.
Những nấm đất từng là nơi an nghỉ của các con, giờ đã bị người ta xây nhà lên, chẳng còn chỗ đặt thêm một nắm tro.
Vậy mà mỗi tháng, mình vẫn lặng lẽ ghé lại, đứng từ xa nhìn — không dám lại gần, sợ người ta thấy.
Nhiều đêm nước mắt cứ tự rơi, mắt đỏ hoe giữa khuya, nhớ từng dáng nằm, từng cái tên, từng bé mình từng ôm chạy trong mưa để giành giật lại sự sống.
Mình nhận ra điều này từ thời còn là cô sinh viên nghèo, đi cứu từng bé mèo con nằm co ro trong mưa:
Rằng không phải cứ giữ tất cả mới là thương, mà giúp các con có được mái nhà thật sự, nơi có người thương yêu trọn vẹn, mới là thương đúng nghĩa.
Nhiều bé từng được mình cứu từ những ngày đầu, giờ đã hơn 15 tuổi, sống an yên bên chủ mới.
Nhìn lại, mình biết — ưu tiên tìm nhà mới cho các bé đã khỏe mạnh là điều đúng đắn.
Bởi suốt chặng đường cứu hộ, không biết bao nhiêu ca mình đã giật từ cửa tử về, từ liệt nằm một chỗ, mèo sơ sinh chưa mở mắt, cho tới những bé bị bỏ rơi ngoài đường.
Càng ngày, quỹ cứu càng eo hẹp, sức người thì có hạn.
Giữ mãi môi trường quá tải không phải là yêu thương — mà là sự tàn nhẫn mà mình không hề muốn.
Giờ đây, mình quyết định thay đổi.
Không cứu quá đông nữa, mà tập trung cứu chữa kỹ cho những ca bệnh nặng, và tìm mái ấm thật sự cho những bé đã sẵn sàng.
Không phải vì mình mệt, mà vì mình muốn giữ quỹ cứu trợ được bền vững, để từng đồng đóng góp đều mang ý nghĩa thật sự — giữ lại sinh mạng, chứ không chỉ là kéo dài nỗi đau.
🙏 Mái ấm của mình rất nhỏ, ít được biết đến, nên quỹ cứu hiện nay đang vô cùng khó khăn.
Mỗi ngày đều là một cuộc xoay xở, mượn nợ, gồng gánh.
Nếu bạn đọc đến đây — xin đừng lướt qua.
Chỉ cần một lượt chia sẻ, một lời động viên, hay một chút đóng góp… cũng có thể giúp thêm một bé được sống.